Sự thật về tài tiên đoán tương lai của nhà tiên tri mù Vanga là do đâu? Bà có thật sự có khả năng “dự liệu như thần” đó không?
Nhà tiên tri mù nổi tiếng thế giới Vanga có tên gọi đầy đủ là: Vangelia Pandeva Dimitrova. Sau khi kết hôn, bà đổi tên thành Vangelia Gushterova. Vanga được sống ẩn dật tại vùng hẻo lánh Kozhuth thuộc Petrich, Bungary, được biết đến là một người chuyên về thảo dược, đồng thời là một nhà tiên tri.
Bà đã có rất nhiều lời tiên đoán chính xác về tương lai và khiến cả thế giới tin bà có năng lực siêu nhiên. Tuy nhiên, không mấy ai biết được về cuộc đời đầy nỗi buồn và những bí ẩn xung quanh khả năng tiên đoán trời phú của bà.
Hiện tượng Vanga
“Hiện tượng Vanga” đã từ lâu được cả thế giới biết tới và bị thuyết phục, tuy rằng trước đó khả năng tiên tri của Vanga bị phủ nhận hoàn toàn.
Nhờ công trình nghiên cứu của tiến sĩ khoa học Ghescghi Lovdanov mà khả năng tiên tri của bà được mọi người công nhận.
Nhà khoa học này đã mô tả lại 7.000 trường hợp tiên đoán của Vanga, ghi âm lại hàng trăm buổi tiếp với khách của bà. Qua đó đã buộc cả Châu Âu, cả thế giới phải hướng cái nhìn ngưỡng mộ lên khuôn mặt với đôi mắt, không nhìn thấy ánh sáng của Vanga đã chính xác tới 80%.
Sau đây là cuộc phỏng vấn hết sức chân tình của Kraximia Stoyanova với nhà tiên tri đầy bí ẩn Vanga:
Trước tiên là đôi lời tâm sự
Chúng tôi, các cháu gái, con của em gái bà Vanga. Lúc nhỏ, chúng tôi thường đến thăm bà. Ngay từ lúc còn bé tí, những điều lạ lùng của bà và toàn bộ cung cách của bà đều làm cho chúng tôi không có cảm giác lạ. Chúng tôi chỉ không hiểu vì sao mặt bác tự nhiên tái nhợt đi, miệng thốt ra những điều khó hiểu, giọng nói bỗng to lên một cách không tự nhiên, thậm chí đầy đe dọa, làm cho chúng tôi kinh ngạc vì cái sức mạnh tiềm ẩn trong đó. Vào những lúc ấy, nếu có ai trong số hàng xóm ở bên cạnh thì thể nào chúng tôi cũng được nghe mấy tiếng thì thào: “Nhỏ mồm, nhỏ mồm, bà ấy đang phán đấy!”.
Còn nhớ ngày tôi tròn 16 tuổi. Tôi nhớ bởi vì sau bữa ăn khiêm tốn trong căn nhà nhỏ ở Petretrơ, bác Vanga bỗng hướng về phía tôi và nói. Song tôi nghe không phải là bác, mà là giọng ai đó hoàn toàn khác. Những lời nói ấy chẳng liên quan đến những gì nãy giờ xảy ra quanh bàn ăn và thực chất chẳng về cái gì cả. Tôi còn nhớ rõ lời bác phán: “Cháu lúc nào cũng trong tầm nhìn của ta” rồi sau đó bác kể lại rành rọt từng việc tôi làm trong ngày.
Vậy thì tại sao bác lại biết chi tiết về tôi đến như vậy? Tôi sững người. Sau đó tôi hỏi, bác kể lại những chuyện đó để làm gì? Vanga ngạc nhiên trả lời: Bác có kể gì đâu!
Nhưng khi tôi nhắc lại mọi chuyện, bác nói nhỏ:“Không phải là bác, mà là những người khác, những người luôn ở bên cạnh bác. Bác gọi một số trong họ là “sức bé”. Chính họ đã qua bác mà kể lại một ngày của cháu, và còn có những “sức lớn” nữa. Khi họ bắt đầu nói qua bác, bác mất rất nhiều sức, bác trở nên yếu hẳn: “Con ơi, con có muốn trông thấy họ không?”.
Tôi kinh hoàng trước những điều vừa nghe đến nỗi hét lên: “Không! Không đời nào!”. Sau đó hoàn hồn lại, tôi hỏi Vanga: “thế cháu có thể thấy được những gì?”. Bác trả lời: “Chẳng có gì đặc biệt cả, đó chỉ là những chấm sáng trong không gian mà thôi…”.
Sau này khi lớn khôn, tôi cố tìm cách tự giải thích tất cả những gì nghe được từ Vanga. Tôi nghĩ lại những câu hỏi của mình và những câu trả lời của bác. Chỉ có điều giống như tất cả những người tập trung cho chiều sâu của một cuộc sống nội tâm. Vanga rất ít lời. Bởi vì vậy hầu như câu trả lời bao giờ cũng ngắn gọn hơn câu hỏi.
Tôi hỏi bác Vanga – bác trả lời
Hỏi: Bác ơi, bác có thấy gương mặt cụ thể của những người mà bác tiếp xúc không, bác có hình dung bức tranh chung không?
Trả lời: Có, bác thấy rất rõ!
Hỏi: Khi xảy ra một sự việc nào đó – trong hiện tại – trong quá khứ hoặc tương lai thì nó có ý nghĩa gì đối với bác không?
Trả lời: Những điều vớ vẩn đó chẳng có ý nghĩa gì đối với bác cả. Bác không biết loại máy “máy thời gian” là gì, nhưng cả quá khứ lẫn tương lai đều vẽ ra trước mắt bác rõ nét như nhau.
Hỏi: Những gì bác thấy là thông tin về con người hay là chính con người đó ạ?
Trả lời: Cả thông tin về con người lẫn chính bản thân người đó.
Hỏi: Mỗi con người có “mã số”, “mật mã” riêng, mà nếu biết được thì có thể đoán được “đường đời” của người đó, tức là số phận của anh ta hay không?
Không trả lời.
Hỏi: Tương lai của một người nào đó hiện lên như thế nào – chỉ những sự kiện chính, hay toàn bộ cuộc đời diễn ra trước mắt bác? Tóm lại có giống như cuốn phim hay không?
Trả lời: Bác nhìn thấy cuộc đời một con người như một cuốn phim.
Hỏi: Bác có đọc được ý nghĩ không?
Trả lời: Có.
Hỏi: Ngay cả khi ở xa?
Trả lời: Khoảng cách chả có ý nghĩa gì cả.
Hỏi: Bác có đọc được ý nghĩ của những người nói các thứ tiếng khác nhau mà không biết tiếng Bungari không? (Vanga không biết các thứ tiếng khác).
Trả lời: Không có trở ngại nào trong ngôn ngữ cả. Khi bác nghe thấy giọng nói thì bao giờ cũng là tiếng Bulgaria.
Hỏi: Bác có “gọi” được những thông tin bác cần biết trong bất kì thời điểm nào không?
Trả lời: Được.
Hỏi: Sức mạnh tiên tri của bác có phụ thuộc vào tính nghiêm túc của câu hỏi đặt ra hoặc sức mạnh tư cách của người đối thoại với bác không?
Trả lời: Có. Điều đó là rất quan trọng.
Hỏi: Vậy nó có phụ thuộc vào tình trạng sức khỏe không hay chỉ của bác mà cả trạng thái thần kinh của người đến hỏi hay không?
Trả lời: Không, không phụ thuộc.
Hỏi: Nếu bác nhìn thấy tai họa sắp đến với một người, hoặc thậm chí thấy người đó sắp chết thì bác có thể làm một cái gì đó để tránh tai họa được không.
Trả lời: Không, chẳng ai có thể giúp gì được, kể cả bác.
Hỏi: Số phận của một người có phụ thuộc vào sức mạnh nội tâm và các khả năng sinh lý không? Có thể tác động tới số phận không?
Trả lời: Không thể được. Mỗi người phải đi đúng con đường của riêng mình.
Hỏi: Làm thế nào để bác xác định được người đến với bác phiền muộn về điều gì?
Trả lời: Bác nghe có tiếng nói thông báo về người đó, trước mắt bác hiện lên hình ảnh của người đó, và nguyên nhân của mỗi ưu tư trở nên rõ ràng.
Hỏi: Thế bác có cảm giác là khả năng của bác được định từ trên không?
Trả lời: Có. Được định bởi những sức mạnh tối cao.
Hỏi: Sức mạnh đó là gì?
Không trả lời.
Hỏi: Thế tín hiệu từ những sức mạnh tối cao đó thường ở những hình thức gì?
Trả lời: Thường là giọng nói.
Hỏi: Thế bác có nhìn thấy những cái mà bác gọi là sức mạnh tối cao hay không?
Trả lời: Có. Cũng rõ như con người nhìn thấy bóng của mình trong nước.
Hỏi: Chúng hình thành từ những đốm sáng trong không khí?
Trả lời: Đúng như vậy đấy.
Hỏi: Những sức mạnh đó có vật chất hóa được không, mang hình dạng của con người chẳng hạn?
Trả lời: Không, không thế.
Hỏi: Nếu bác muốn liên lạc với họ, thì bác làm bất kì lúc nào được không? Hay họ mới là bên chủ động?
Trả lời: Thường thì mối liên hệ do họ chủ động. Nhưng bác có thể gọi được. Họ ở khắp nơi.
Hỏi: Người chết mà người ta thường hỏi bác hiện lên trước mắt bác như thế nào? Đó là một hình ảnh xác định hay là một cái gì khác?
Trả lời: Hiện lên hình ảnh thấy được của người chết có thể trả lời các câu hỏi.
Trả lời: Người đó có thể đặt câu hỏi, cũng như trả lời các câu hỏi được đặt ra.
Hỏi: Nhân cách con người có tồn tại sau cái chết thể xác của anh ta hay không?
Trả lời: Có.
Hỏi: Nghĩa là bác coi cái chết của con người chỉ là sự ngừng tồn tại của thể xác anh ta?
Trả lời: Đúng thế.
Hỏi: Con người có “tái sinh” sau cái chết thể xác hay không?
Vanga không trả lời.
Hỏi: Có tồn tại một loại trí tuệ khác hoàn hảo và cao hơn trí tuệ con người không?
Trả lời: Có.
Hỏi: Thế cái siêu trí tuệ có nguồn gốc từ đâu? Nó thấm nhuần chỉ khoảng không cận Trái Đất hay toàn bộ Vũ trụ? Nó đến với chúng ta từ những nền văn minh trong quá khứ bị tuyệt diệt hay từ tương lai? Nó từ đâu tới và đang ở đâu?
Trả lời: Trí tuệ nó khởi đầu và kết thúc trong vũ trụ. Nó vĩnh cửu và vô hạn. Nó là toàn năng …
Trên đây là những câu hỏi của cháu gái và những câu trả lời của bà Vanga. Những câu trả lời ấy đã tiết lộ bí mật khả năng tiên tri của bà, đồng thời như sự chứng minh sự tồn tại và sức mạnh của thế giới tâm linh trong đời sống của chúng ta.